Chuyến xe cuộc đời 1_P33 (End 1)

 

Tất cả đều muốn chia rẽ Hồng và Quân,dù cho tình yêu của Quân có lớn cỡ nào cũng chẳng thể cứu vãn được,khi anh ta đã chứng kiến Hồng ăn nằm với người khác.

Hồng sau khi tỉnh dậy thấy Trinh vs Tú đang to tiếng với Duy…

-Mày làm vậy mày biết hại nó rồi không,nhỡ nó có làm sao mày chịu được trách nhiệm không hả.

Tú gắt gỏng còn Trinh thở dài chán nản.

-Cậu yêu người ta là việc của cậu,còn đáp lại hay không là việc của người ta,tại sao lại dùng thủ đoạn như vậy.

Duy ôm đầu.

-Lúc đó không hiểu sao mình lại làm vậy với Hồng …mình thực sự rất sốc khi biết anh ta đã có con với người khác mà lại còn cố tình theo đuổi Hồng.

-Con Liên nó thủ đoạn,nó bám người ta thì có…

Hồng ú ớ ngồi dậy…

-Chuyện gì vừa xảy ra,tại sao mọi người lại ở cả đây,tại sao lại cãi nhau lớn tiếng vậy…

Trinh cau mày.

-Duy nó nghe con Liên sắp xếp để anh Quân chứng kiến mày nằm ngủ với Duy trong phòng…

-Tại sao…tại sao …

Hồng cau mày nhìn Duy…

-Mình xin lỗi,mình cũng chỉ vì muốn tốt cho cậu,nghe nói anh ta bám cậu kinh lắm nên mình chỉ muốn hắn chấm dứt đi…

-Nhưng cậu là gì mà lại muốn chấm dứt chuyện của mình,cậu làm vậy là giết chết mình rồi cậu hiểu không?

-Tớ chỉ muốn tốt cho cậu,tớ k động gì vào cậu cả,gọi cậu k dậy tớ còn đang lo nên gọi cho Tú đến …

Hồng bật cười như một kẻ điên,cô cảm giác được hình ảnh khi Quân chứng kiến chuyện…cô vừa cười nước mắt vừa tuôn chảy khiến cho ai cũng sợ…

Tú nhắn tin và gọi cho Quân để nói hộ nhưng đều không gọi được,số điện thoại cũng không liên hệ được…

Tiếng chuông chùa vang lên…

Quân mặc bộ vest với dáng vẻ mất hồn đến quỳ trước cửa chùa…sư thầy đi ra thấy Quân liền thở dài…thầy đưa tay về phía đầu của Quân rồi khẽ nói…

-Về tới đây rồi thì rũ bỏ hết tất cả ,giữ cho tâm mình thật an yên nhất.

-Con…con cảm thấy lần đầu trong cuộc đời con tổn thương nghiêm trọng đến thế này…

Quân khóc trên tay sư thầy…sư thầy ở đầy không những là trụ trì mà còn là chú ruột của Quân…

Hồng mở điện thoại cứ soạn tin rồi lại xoá,cô định giải thích nhưng rồi cô lại xoá đi,cô thầm nghĩ “ Có lẽ cứ để như vậy sẽ tốt hơn cho cả hai chúng ta”…

2 tháng sau…

Tú gõ cửa gọi lớn …

-Hồng ơi ,mở cửa ra đi…sao nay lại chốt cửa…

Hồng đi ra mở cửa rồi gãi tai…

-Khổ mới ngủ sợ ngủ say ai vào phòng lại mất đồ nên mới khoá.Nay ngày nghỉ mà …

-Ngủ nghê gì nữa,mày có biết gì chưa có chuyện lớn rồi.

-Chuyện gì.

-Con Liên nó đến báo cưới,chú rể là ai mày biết không,là anh Quân đó…là anh Quân đấy…

-Ừm…

Hồng thay đổi sắc mặt cô tựa lưng vào cửa…

-Mày chỉ ừm là sao,làm gì đi chứ.

-Họ có con với nhau,lấy nhau là chuyện bình thường thôi.

-Mày cứ như thế là từ bỏ đi chính hạnh phúc của mình…rồi sau hối hận đấy…

-Tất cả kết thúc thật rồi…

Liên cười cợt nói với mấy đứa bạn cùng lớp dưới sân trường…

-Hnao tớ cưới tớ báo ngày chính xác nhé.

-Có mời cả lớp không?

-Có mời tất chứ chẳng thiếu ai đâu

Trinh bĩu môi

-Cứ phải gáy mới chịu,có chắc cưới không,cứ trên tay được cầm tấm thiệp thì mới tin…

-Ơ nói thế là ý gì,vô duyên.

-Ôi vô duyên đâu bằng ai kia,nhân lúc người ta cãi nhau lục đục,lại chen chân vào xí phần bẫy…

-Này ăn nói cho tử tế,con Hồng nó bảo nói vậy à…

-Tao nói đấy việc gì phải Hồng,việc mày bảo Duy làm thật là thâm độc,đời còn dài lắm ,tham thì thâm,lấy người không yêu mình thì cả đời mày khổ.

-Vậy mà anh ấy yêu thương tao hết mực muốn cưới tao đấy.

-Ồ để xem xem…tao bảo rồi đời còn dài lắm.

Liên tức nhưng chẳng làm gì được …cô ta nắm chặt tay…

Ở nhà của Quân mẹ Quân ngồi chờ con trai mãi,anh ta đi xuống mặt lạnh tanh.

-Con sao lâu thế còn sang nhà người ta với bố mẹ chút.

-Người muốn đưa cô ta về nhà này là mẹ,thế nên mẹ đến đó là đủ rồi.Con nói rồi không cưới,nếu cô ta chấp nhận sẽ được tới đây sống k danh phận thì đến.

-Con…con quá đáng lắm,con làm con nhà người ta có bầu mà lại thờ ơ đi là sao?

-Ai làm cô ta có bầu…

Quân cười nhẹ,anh ta trên tay sách va li rời đi,ra bên ngoài cô em gái thở dài nhìn anh.

-Anh mới về đã lại đi rồi,anh gầy đi nhiều lắm rồi anh biết không?

-Anh phải đi làm mà…

-K phải,đi sẽ khiến cho anh bớt suy nghĩ đi đúng không?

-Anh k còn nghĩ gì nữa…

-Em biết anh nói dối,anh hút thuốc nhiều hơn,anh uống rượu nhiều khỏi nói rồi.Em biết bố đã lên chùa nói chuyện với anh gì đó,em biết anh thương mẹ bị bệnh tim,anh cũng vì nghĩ đến mẹ nhiều…bên người yêu bên mẹ,em biết anh khó xử…

-Anh đi đây,mọi chuyện qua rồi…

-Kìa anh…anh…

Cô giáo y tế gọi Hồng lên phòng y tế.

-Cô có chuyện riêng báo em ,đợt khám sức khoẻ vừa rồi có kết quả,em có thai rồi.

-Chuyện này…

-Em yên tâm cô sẽ giữ kín ,cô nói riêng để em biết mà chú ý,cô chờ thiệp cưới từ em…

-Dạ…em cám ơn ,chuyện này cũng khó nói…em cám ơn cô đã giữ kín cho em…em xin phép…

Hồng thở dài đứng giữa ngã tư đường,cô và Quân đã chia tay được hai tháng rồi.Giờ phải làm thế nào đây…cô bật khóc lớn…

Cái thai ngày một lớn,Hồng ngủ mê man nằm mơ thấy Liên biết chuyện cô có thai,cô ta âm thầm đẩy Hồng từ phía sau,cơn ác mộng khiến Hồng bừng tỉnh.Cô vội mở máy gọi cho Quân nhưng cô đã bị chặn…Hồng vội bắt xe đến cơ quan của Quân thì được biết Quân đã chuyển công tác.Cô bất đắc dĩ gọi cho em gái Quân.

-Chị Hồng,chị muốn nhờ em liên hệ với anh Quân được không?

-Được c ạ,chị ra quán cafe kafa nhé em bảo anh ý ra đó…

-Ok chị ra luôn…

Hồng đã mang thai được 4 tháng ,cô mặt tái nhợt đến quán cafe,chờ một lúc thấy Quân bước vào,anh ta ngạc nhiên khi thấy Hồng ,định quay đi thì Hồng nói.

-Em có chuyện muốn nói với anh…

-Giữa chúng ta thì còn có gì để nói.

-Em có thai rồi…em có thai 4 tháng rồi,em bất an ,lo lắng nên mới bảo anh…

-Anh sắp cưới vợ rồi,em muốn gì ,muốn tiền thì bao nhiêu…

-Không em nói sự thật,anh xem đi…

Hồng cầm tay Quân đặt lên bụng cô thì anh ta giật ra…

-Nghe thấy anh cưới bạn em ,em vội làm gì,đáng lẽ anh k cưới cô ta đâu nhưng anh cưới cô ta để cho em nhớ…hiểu không,em có thai với ai chỉ có em biết…loại đàn bà lang chạ thì khéo còn chẳng nhớ đâu…

Nghe Quân nói tới đây Hồng buông tay…

-Tôi xin lỗi đã làm phiền anh…

Hồng rời đi Quân cũng quay lưng đi,Hồng vừa đi vừa khóc lớn,Quân thì vừa đi vừa như kẻ mất hồn,anh ta cảm nhận rõ bụng Hồng đang to lên…cơn mưa ào xuống…tất cả đã kết thúc khi dành cho nhau những lời nói đau đến xé lòng.

THE END 1

Nguồn FB: Tống Thị Phương Anh

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *