Khoảng cách yêu P20

Thảo đã rời xa quê để lại cu thóc cùng mối tình đau đớn của mình ở lại…

Khánh sau cuộc họp anh ta nhìn về phía bầu trời có chiếc máy bay đi qua…người trợ lý nói.

-Phu nhân nói sẽ chăm sóc cu thóc,còn để cho cậu tập trung vào sự nghiệp.

-Nếu đấy là điều bà muốn thì cứ để bà làm.

-Nhưng…tôi nghe nói thằng bé bỏ ăn …

-Chắc nó nhớ mẹ rồi sẽ quen dần thôi…

-Tôi có nhận được mail của chị gái cô Thảo,cô ta nói sẽ kiện chúng ta nếu không trao trả bé thóc.

-Đúng là người đàn bà đầy xảo quyệt,cô ta đã gặp Thảo nói gì đó và rồi Thảo ngu ngốc quyết định ra đi…

-Cô ấy có lẽ cũng không còn cách nào khác.

-Cô ta nói thương thằng bé bằng cả sinh mạng mình nhưng hành động của cô ta thì ngược lại…

Có cái này tôi muốn cho cậu xem…

Trợ lý đưa cho Khánh đoạn video mà người của họ ghi lại khi theo dõi Thảo…video Thảo đứng trước mộ người yêu của mình…

Khánh ngồi lặng yên nhìn,anh ta thấy Thảo hôn lên phần bia mộ…giây phút đó Khánh cảm thấy như mắc nghẹn ở cổ.Khi nghe Thảo nói

“ Phải xa rời nhau chẳng ai muốn vậy,để con tim của hai chúng ta đau đớn như thế này”…

Khánh nghe xong anh ta cảm thấy nhói lòng,kí ức năm xưa ùa về…nhớ mãi cuộc gọi lần cuối của vợ…

-Khi nào anh về vậy?

-Hôm nay anh bận em cứ ngủ trước đi…

-Anh à hôm nay em cảm thấy mệt.

-Được rồi anh sẽ về sớm…k phải chờ anh đâu nhé.

Khánh cúp máy,anh ta bận tiếp khách uống say đến nỗi máy reo liên tục Khánh k thể nghe và ngủ quên trong xe ô tô…

Câu nói của Thảo lại cất lên

“ Giờ ai sai và ai đúng đâu có quan trọng,khi anh muốn xa rời nói thêm cũng bằng không”…

Lúc này Khánh cảm thấy nhói tim,trong đầu văng vẳng câu nói của bác sỹ “ Cô ấy không thể qua khỏi xin chia buồn với gia đình”…

Thu ở Việt Nam đã bàn với người phụ nữ đưa Thảo sang kia.

-Bà có làm đúng như lời tôi nói không?

-Tôi làm đúng như cô nói,tôi đã bán cô ta cho một bọn buôn người rồi…

-Tiền còn lại đây,làm tốt lắm…

Thu hoá ra vì sợ em gái quay về tranh giành với mình nên đã lập mưu kế bán chính em ruột của mình…cô ta thầm nghĩ “ Định bán tr/inh của mày mà chợt nghĩ mày chắc gì còn ,bán mày đi xa có lẽ là điều tốt nhất”

Thảo cập bến cô cùng 3 người nữa được đưa tới một khách sạn nhỏ…họ nói với cô…

-Nghỉ ngơi đi ngày mai sẽ bắt đầu làm việc.

-Dạ vâng cám ơn chị…

Người phụ nữ quản lý là người Việt thấy Thảo xinh xắn lễ phép,cô ta thở dài…

-Ở nhà k kiếm việc làm hay sao mà phải sang đây bán thân…

-Bán thân gì chị nói gì em không hiểu …

-Em hỏi ba bạn cùng phòng đi…

Người phụ nữ đó nói xong quay đi Thảo liền hỏi.

-Không phải sang đây đi làm công nhân may ạ

-Em nói gì vậy sang đây đi làm g/ái mà ,hay em bị bên kia lừa rồi họ k nói trước cho em à…

-Không họ bảo em sang làm công nhân may mà…

-Bọn chị bên kia toàn mấy đời chồng rồi,chán nên sang đây làm g/ái thấy bảo bên này họ cũng lịch sự,làm mấy năm về có tí vốn…

Thảo ngồi bịch xuống ghế…cô vội vã lấy điện thoại gọi nhưng chợt nhớ nãy ở cửa họ đã thu điện thoại…

Khánh tới nhà mẹ đẻ vì nghe mẹ nói cu thóc bỏ ăn k ăn uống gì “ Con đến xem thằng bé tâm sự với nó chứ nó k ăn uống bố mẹ xót ruột,k biết làm thế nào”

Khánh mở cửa đến phòng cu thóc,thấy thằng bé cứ nhìn vào zalo …zalo hiện ảnh của Thảo…Khánh biết thằng bé nhớ mẹ…

-Con chờ mẹ gọi à…

-Vâng…

-Mẹ cả tháng nay có gọi cho con k?

-Mẹ có ngày nào mẹ cũng gọi,đến giờ này mẹ sẽ gọi,mẹ nói mẹ đi Đài Loan rồi…

Thằng bé khóc lớn…

-Mẹ sẽ sớm về thôi…

-Bố đi đón mẹ về đi bố,sao bố để mẹ đi xa vậy…

Cu Thóc đang khóc thì zalo của thằng bé hiện lên Thảo gọi…

Thảo bên kia đầu dây được một chị cho mượn máy chị ấy nói “ Biết cno thu máy nên c cpi sẵn máy nữa,em gọi báo người nhà thì nhanh lên chị canh cho,vào tolet gọi”

Cu thóc vội nghe máy…

-Mẹ ơi…con đây

-Thóc à có ai ở đấy với con không?

-Có bố mẹ ak

-Cho mẹ gặp bố nhanh nhé…

-Bố ơi mẹ bảo gặp bố…

Khánh nghe máy…

-Cô nói đi…

-Tôi bị lừa rồi ,chúng lừa tôi sang đây bán làm g//ái mạ..i d..âm…

Thảo vừa nói được câu đó thì bên ngoài có tiếng “ Nhanh lên em nó vào”

“ Con kia làm gì trong tolet mà bọn mày phải canh”…

Chúng tóm t.oc một cô gái,bên kia đầu dây điện thoại tắt…

Khánh vội vã rời đi Thóc bảo

-Bố ơi bố đi đâu ạ,mẹ bảo gì k ạ…

-Bố đi đón mẹ

-Hoan hô bố…

Khánh lên xe anh ta lập tức gọi cho ai đó …

-Ôi hôm nay rồng gọi cho Tôm à…

-Anh có việc muốn nhờ mày,gấp…

-Thằng em sống bên Đài Loan cực khổ,ông anh chả thấy thương…

-Mày bớt mồm lại…anh cần tìm một cô gái tên Trần Lê Minh Thảo 22 tuổi mới sang Đài Loan bị lừa bán vào ổ…

-Ok anh vậy tiền…

-Anh mày k có gì ngoài tiền

-Ok anh zai…chốt…

Khánh liền báo trợ lý “ Đặt vé đi Đài Loan chuyến sớm nhất”…

Nguồn FB: Tống Thị Phương Anh

Để lại một bình luận