Đừng hôn nếu môi em chưa quên P3.jpg

Đừng hôn nếu môi em chưa quên P3

Hôn lễ đã diễn ra,tôi và người ấy đã thực sự là vợ chồng…
Đêm hôm đó,Dương say khi trở về phòng cô dâu ,tôi ngồi chờ sẵn anh và cởi bỏ áo cho Dương.
-Em cởi đồ cho anh…
-À thôi để anh,anh làm được…
Dương với tay ôm lấy và cười trên vai tôi…
-Anh yêu em…
Khi nghe Dương nói xong câu đó nước mắt tôi trực khẽ rơi…Dương nhận ra điều đó…
-Em…em…
-Ơ hay em khóc à,khóc vì hạnh phúc đúng không?
Nói xong Dương lại ôm tôi chặt hơn rồi tôi thấy anh ngủ gục trên vai tôi…
Đưa Dương nằm lên giường,nhìn gương mặt hiền hoà của anh lại khiến tôi thấy ngần ngại…tôi khẽ cởi bỏ áo của anh và rồi tôi cảm thấy lòng uất nghẹn khi phải làm điều này…
Sáng hôm sau khi Dương mở mắt,anh ta thấy cả hai đều không mặc đồ gì,Dương cau mày nhớ lại chuyện đêm qua nhưng không thể nhớ nổi,Dương thở nhẹ rồi khẽ xoa má của Hương…
Tôi tỉnh dậy với vẻ luống cuống,tôi định dậy trước Dương nhưng anh lại là người thức dậy trước…
-Anh làm em tỉnh rồi.
-Không ạ,chắc muộn rồi em ngủ quên đi mất
-Mới có 5h sáng thôi,ngủ tiếp đi…
-Anh dậy sớm vậy ạ,à em quên mất anh là bộ đội.
-Hương này,anh có việc phải về đơn vị gấp nên để lúc nào anh về chúng ta đi trăng mật sau được không em.
-VÂng không sao đâu anh,công việc là quan trọng.
-Đừng giận anh nhé,anh cũng k còn cách nào khác.
-Không em không giận anh đâu,sao lại giận dỗi gì chứ…
-Vậy ngủ tiếp đi ,anh đi trước
-Em nấu gì cho anh ăn
-Thôi anh không cần đâu,em nghỉ đi
Dương đứng dậy rời khỏi giường,tôi bất giác thấy xấu hổ khi nhìn thấy thân hình của Dương.Anh ấy to cao lực lưỡng cơ thể rắn rỏi…
Dương vào nhà tắm anh ta tắm và nhận ra rằng đêm qua chưa hề có chuyện gì giữa anh ta và vợ…
Dương ra khỏi nhà tắm thì đã thấy Hương nấu sẵn bát mỳ tôm trứng …
-Anh ăn đi cho nóng…
-Anh cám ơn nhé.
-Vợ chồng rồi anh đừng nói khách sáo vậy.
-Đêm qua anh có làm em mệt hay làm gì quá đáng không?
-Không ạ,anh rất từ tốn …
Tôi nói vẻ gượng gạo đầy ấp úng…
-Vậy à…
Dương nhìn thẳng vào mắt tôi ánh mắt rất hiền dịu…thế nhưng sau này tôi mới biết rằng Dương biết chúng tôi chưa hề có quan hệ vào đêm qua…
-Vâng anh ăn đi
-Em cũng ăn đi …
Tôi ôm miệng buồn nôn vì cơn nghén nhưng cố kìm miệng lại…điện thoại của tôi loé lên ánh sáng,tôi thấy dòng chữ của người yêu cũ “ Đêm qua em có hạnh phúc không”.
Tôi vội sợ hãi làm rơi máy xuống sàn…Dương đi tới định nhặt điện thoại thì tôi gạt tay Dương
-Đừng động vào đồ của em…
Phản ứng của Hương ngay lập tức khiến Dương khựng lại…
Đúng lúc bên dưới cửa có người gọi.
-Dương ơi đi thôi xe cơ quan đến rồi.
Tôi định giải thích thì Dương lại nở nụ cười
-Anh xin lỗi sau này anh k động vào đồ của em nữa đâu,anh đi làm đây
-Em…không phải như thế ý em không phải như thế,ý em…
Dương quay đi đóng cửa lại,sau cánh cửa Dương tắt nụ cười…anh ta bước lên xe…Vừa lên xe các thành viên trên xe cúi chào “ Chào đội trưởng”.
Họ đều mặc đồ là lính đặc nhiệm.Vậy là Dương là đội trưởng đội lính đặc nhiệm,đội đặc nhiệm là đội ngay cả đến cha mẹ vợ con đều không biết họ làm gì ngoài cái mác công tác trong quân đội.Họ rất nhạy bén trong mọi chuyện…
Đối với Dương,dường như anh ta đã biết Hương có vấn đề gì đó…chỉ là vì yêu nên anh ta cố gạt bỏ đi mọi thứ…Dương suy nghĩ “ Thôi nào Dương mày đa nghi quá rồi lại nghĩ linh tinh về vợ mày rồi”
Dương mở ví ra nhìn hình của vợ rồi mỉm cười…