Khoảng cách yêu P16

Câu nói ấm áp của Khánh khiến cho cu thóc oà khóc,thằng bé ôm lấy Khánh rồi gọi lớn “ Bố”…

Thảo từ trong chợ đi ra thấy Thóc đang ôm Khánh oà khóc,cô chợt lặng người đi rồi buồn bã nhìn…

Khánh tới nhà Thảo,cả hai ngồi đối diện nhau còn cu Thóc chơi bên ngoài sân.Thảo liền nói…

-Tôi đã quyết định sẽ sống với con có rau ăn rau có cháo ăn cháo rồi ,anh muốn đến đón con đi chơi lúc nào cũng được.

-Giờ cô không thể quyết định,gia đình tôi đang làm thủ tục để nhận nuôi thằng bé.

-Tôi là người có quyền quyết định thằng bé đi đâu làm gì,các người là cái gì mà từ đâu rơi xuống muốn tranh con với tôi được.

-Cô k phải mẹ thằng bé,nếu điều này được xác thực tại toà thì cô k có khả năng thắng kiện được…

Câu nói k phải mẹ khiến cho Thảo dường như cảm thấy bị tổn thương.Cô tay run run cố đứng dậy đúng lúc đó Thóc đi vào xoa má Thảo

-Mẹ ốm ạ,con đi pha nước gừng cho mẹ uống nhé…

-Không mẹ ổn con ạ,con cứ ra chơi tiếp đi…

Khánh tóm tay Thảo…

-Cô k thể cho nó môi trường tốt như tôi được…cô nên suy nghĩ kĩ về việc lựa chọn cho nó sao để được phù hợp nhất.

-Anh cứ thử nuôi một đứa trẻ suốt 6 năm rồi sau đó nó đi nơi khác sống,anh sẽ hiểu được cảm nhận của tôi…

Đêm hôm đó câu nói của Thảo khiến Khánh ngồi suy nghĩ đến tận sáng,Thảo cũng vậy cô cũng k ngủ được và suy nghĩ về việc để cu thóc đi sống một cuộc sống mới…một cuộc sống không bị lũ trẻ trêu ghẹo,không bị coi là một đứa con ho/ang

Sáng sớm mẹ Khánh đã tới gặp anh ta.

-Sao hôm qua k đưa mẹ con nó về

-Con sẽ nói chuyện với bố,mẹ đỡ phải đi truyền đạt lại …

-Con…

Khánh đi xuống nhà thì thấy Quyên Và Duyên hai cô gái sống chung nhà…Quyên chào mẹ…

Duyên đon đả

-Sao con thấy mẹ nói có mợ ba nào tới thêm mà k thấy.

-Nó sẽ được cưới hỏi đàng hoàng các con cũng chuẩn bị tinh thần đi là vừa…

Khánh chẳng nói gì đi thẳng ra xe còn Quyên thì nhìn theo không rời mắt…ánh mắt rất buồn,Duyên lèm bèm.

-Bà ta nghĩ lúc cần chúng ta thì gọi còn k cần là đuổi được chắc.

-Chúng ta đúng là chưa có danh phận,chỉ là người tình mà thôi…

-Không đúng anh Khánh có yêu thương em,chị đừng nói mấy câu bi quan như vậy.Chỉ có không thương chị thì em công nhận…

Duyên nói xéo thẳng với Quyên…

Khánh tới nói chuyện với bố mình về việc không thể kết hôn.

-Con chỉ cưới một lần,còn đứa trẻ con sẽ nhận bình thường,mẹ của đứa bé cũng có bạn trai rồi k nên đi sâu hơn…

-Con giờ còn dám nói dối cả ta…con nghĩ vị trí của con có dc hôm nay là do con cả sao,thật quá ngạo mạn…đưa mẹ con nó ra đây…

Thảo nắm tay thóc đi từ trong ra khiến cho Khánh ngạc nhiên…

-Cô gái nói cho ta biết cô có bạn trai chưa?

-Dạ chưa có…

Khánh nhắm mắt thở dài khi Thảo ở đây…Thảo cũng ngại khi thấy Khánh còn thóc được bế lên tay ông.

-Cháu trai của ta phải có đầy đủ bố mẹ,gia tộc họ Mai này con cái không được phép thiếu bố mẹ…bố đã quyết lễ cưới sẽ được tổ chức ngay tuần sau,có con chung k có gì k lấy nhau cả…

Thảo đột nhiên lên tiếng.

-Khoan đã,cháu k thể lấy anh ấy được

-Tại sao vậy cháu?

-Cháu và anh ấy không có tình cảm không thể lấy nhau được,hôn nhân là thiêng liêng …là…

-Cháu k nghĩ cho con cháu sao,tình yêu có thể vun đắp chứ con cái thiếu bố hay mẹ là hỏng ngay…

Thảo ấp úng…

Ở một quán bar,Thu ăn chơi nhảy múa với các bạn,chợt có gã nói vào tai cô

“ Sếp anh nói cần tìm g//ái tr//inh em có hàng không”…

Thu liền nghĩ ngay tới em gái,cô ta mỉm cười “ Cứ nói 22 tuổi zin nguyên da trắng xinh xắn ,được giá tôi sẽ sắp xếp”

Lúc này Thảo chưa kịp nói thì Khánh kéo tay cô đi,bố Khánh ôm cu thóc,đi nào ông nội dẫn con đi chơi cho bố mẹ đi hâm nóng tình cảm nhé…

Ông cười sướng vẻ mặt vui vẻ còn mẹ Khánh gương mặt rất lo lắng bà như đang bất an về điều gì đó…bà thầm nghĩ “ Cô gái này ánh mắt buồn như vợ cũ của Khánh vậy liệu nó có chấp nhận cưới thêm lần nữa”.

Nguồn FB: Tống Thị Phương Anh

Để lại một bình luận