Đừng hôn nếu môi em chưa quên P4

Đừng hôn nếu môi em chưa quên P4

Bức ảnh cưới treo trong phòng đột nhiên làm tôi thấy chạnh lòng…tôi chỉ biết ôm mặt khóc nấc nghẹn,tôi không biết phải làm sao?
Nhớ lại lần đầu tôi gặp Dương ở trại trẻ mồ côi,nơi tôi và nhóm thiện nguyện đến đó hằng năm.Khi nhìn Dương chăm sóc những đứa trẻ không phải con của mình một cách ân cần,chu đáo.Ánh mắt hiền hoà khi nhìn lũ trẻ,trong đầu tôi đã nghĩ “ đứa trẻ nào được làm con của anh thì có lẽ sẽ rất hạnh phúc”…
Dương thấy tôi đang nhìn liền quay sang,tôi liền nhìn đi chỗ khác vẻ ái ngại…
-Bác sỹ Hương phải không?
Dương chủ động tiến đến chỗ tôi…
-À vâng anh là?
-Anh là Dương,anh nghe nói bác sỹ Hương hay cùng đoàn lên đây thăm khám miễn phí cho các em nhỏ…à anh cũng là tình nguyện viên lên đây hỗ trợ các bảo mẫu ở đây thôi.
-Tháng nào anh cũng lên ạ
-Ừ cứ cuối tháng là anh lên ,anh chưa gia đình vợ con nên cũng thoải mái thời gian.
Từ câu nói đó ,tôi đã nhắm vào Dương khi chủ động xin số để liên lạc…thế nhưng cứ mỗi lần gặp Dương,ánh mắt hiền hậu ấy lại khiến tôi thấy lương tâm cắn rứt…khi tôi chọn Dương để đứa bé trong bụng tôi được có bố…
Tôi cầm điện thoại nhìn dòng chữ của Hiếu người yêu cũ rồi xoá thẳng tin và chặn anh ta…tôi muốn chấm dứt tất cả…
Dương ở trong doanh trại tập luyện khắc nghiệt hằng ngày…hôm nay ai cũng thấy Dương với gương mặt tươi vui hơn mọi ngày…sếp đi ra vỗ vai.
-Mới lấy vợ có khác rạng rỡ hẳn lên,cô dâu có giận dỗi gì không khi mới cưới đã phải đi rồi.
-Vợ em là người hiểu chuyện,cô ấy hiền lắm anh ạ.
-Đoàng cái chú báo cưới ai cũng giật mình đấy nhé,cưới nhanh thế đã tìm hiểu kĩ chưa?
-Sếp nói thế em lại lo…
Sếp vội cười lớn để trấn an Dương
-Nhiệm vụ lần này kết thúc là về với vợ được 1 tuần đấy ,cố hoàn thành tốt…
Còn Dương chợt suy nghĩ về câu nói của sếp,với những người lính đặc nhiệm như họ thì người họ cưới các sếp sẽ phải điều tra rất kĩ càng…câu nói “đã tìm hiểu kĩ chưa “khiến Dương lại thấy bất an.
Tại bệnh viện nơi tôi làm việc.Các ca cấp cứu liên tục,tôi làm bên nội tim mạch nên lúc nào bệnh nhân cũng đông…
Cô điều dưỡng khoa tôi thấy tôi ở nhà ăn cứ gẩy gẩy miếng cơm liền nói.
-Làm việc từ sáng mệt mỏi đến vậy mà không ăn à em.
-Em k muốn ăn chị ạ…
-Trông em xanh xao lắm ấy.Trông như ốm nghén ấy.
Chị điều dưỡng nói xong liền hỏi.
-hay có rồi,có rồi mới cưới gấp vậy đúng không?
-Chị đừng đoán vậy,em mấy hôm cỗ bàn nên mệt thôi…chị ăn đi em về nghỉ trước…
Tôi đứng dậy cố kiềm chế vào đến bên trong nhà vệ sinh nôn thốc nôn tháo…nước mắt nước mũi chảy xuống khoé miệng…tôi thật sự thấy mệt mỏi…
Vừa bước ra đến hành lang ánh mắt tôi đã chạm phải Hiếu,anh ta là trưởng khoa của tôi…Hiếu định nói thì Hương bước thẳng qua,anh ta nói phía sau.
-Chúng ta dù không thể nên duyên cũng hãy vẫn coi nhau như anh em bạn bè được không?
-Chúng ta không là gì của nhau,từ nay về sau đến mãi mãi sau này cũng sẽ là như vậy.
-Anh không còn lựa chọn nào khác…
Hương không nói gì bước thẳng đi,Quyên là vợ của Hiếu cũng là con gái của giám đốc bệnh viện đứng sau cánh cửa nghe thấy hết ,cô ta nắm chặt tay “ Ngày nào mày còn ở đây,ngày đó tao không yên tâm”…
Tôi cả ngày chờ chồng nhắn một tin cũng không thấy,đột nhiên thấy hụt hẫng “ Anh làm gì cả ngày mà không nhắn cho vợ một câu vậy”
Trong khi đó Dương đang phải cởi trần chạy từ chân đồi lên núi,mồ hôi vất vả nhưng trên miệng vẫn hô to “ Việt Nam mãi trong tim tôi”…
Sự kiện A80 đang diễn ra,trên phố ngập tràn sắc cờ Đỏ Sao Vàng…người dân háo hức đi xem sự kiện mồng 2/9 lớn nhất năm…cơ quan của tôi cũng háo hức hẹn nhau ra phố để xem A80…
Khi tôi đang buồn vì chồng tôi cả tuần không liên lạc về nhà,mẹ chồng tôi nói” cơ quan đợt này bận chắc chưa có thời gian con ạ”.Tôi cũng thiết nghĩ có lẽ đang ngày lễ nên anh bận…
Đang đứng thì thấy các khí tài và các đội lính đi qua mọi người hào hứng đứng lên ,tôi bị xô mất thăng bằng suýt ngã ra phía trước thì từ sau Hiếu ôm eo tôi kéo lại…tôi giật mình nhìn ra sau…
Các em gái hô lớn “ Lính đặc nhiệm,hú hú các anh ơi ,sao bịt kín vậy em sao thấy các anh được”
Đội đặc nhiệm bịt kín chạy dọc con phố…Dương là đôị trưởng đi đầu tiên với dáng vẻ cao to đột nhiên anh ta khựng lại khi thấy vợ mình đang được người khác ôm…Sếp liền nói…” Đội trưởng X tiếp đi sao không đi vậy ,X cậu sao vậy”
Các em gái vẫn hô lớn” Siết tay em này ,bên em bình yên lắm anh ơi”…
Giữa dòng người Dương như k thể tin nổi vợ mới cưới đang ở ngay trước mắt đứng cùng người đàn ông khác…