Đừng hôn nếu môi em chưa quên P9

Đừng hôn nếu môi em chưa quên P9

Dương ngồi trên ghế, tay cầm ly rượu và uống một hơi dài. Anh ta nhìn xuống đáy ly, cảm giác như mình đang rơi xuống vực thẳm. Tùng ngồi cạnh anh ta, nhìn anh ta với sự quan tâm và lo lắng.
“Tùng ơi, tao không biết làm gì nữa,” Dương nói với giọng nói trầm và buồn. “Vợ tao mang thai, nhưng đứa con đó không phải của tao,tao k dám nói với ai ngoài mày để trải lòng tâm sự”
Tùng đặt tay lên vai Dương, nhìn anh ta với sự đồng cảm. “Dương, mày đừng như vậy. Có thể có nhiều lý do dẫn đến việc này.Tao tiếp xúc với Hương không nhiều nhưng tao thấy cô ấy là một cô gái hiền lành thân thiện và có chút thật thà”
Dương lắc đầu, cười chua chát. “Tao biết, tao biết. Nhưng tao không thể chấp nhận được. Tao yêu vợ tao, tao tin tưởng cô ấy. Và bây giờ, tao phát hiện ra cô ấy đã phản bội tao.Thật không ngờ,tao chỉ mới cưới làm sao nếu giờ chia tay tao là bộ đội điều đó là rất khó khăn”
Tùng không nói gì, chỉ ngồi im lặng lắng nghe Dương trải lòng.
“Tao cảm thấy như mình đã mất tất cả,” Dương tiếp tục. “Tao không biết làm thế nào để đối mặt với vợ tao, với đứa con đó. Tao cảm thấy như mình đang sống trong một giấc mơ tồi tệ.Mệt mỏi thật sự”
Tùng đặt tay lên vai Dương, nhìn anh ta với sự thấu hiểu. “Dương, mày không đơn độc. Tao ở đây, và tao sẽ giúp mày vượt qua chuyện này.Quên đi tất cả đêm nay hãy là chính mình…vào trong quầy kia đi ngồi đây u ám quá…
Dương bước vào gần sàn nhẩy,ánh đèn mờ ảo và âm nhạc ồn ào bao quanh anh ta. Anh ta đi đến quầy bar, gọi một ly rượu mạnh và uống một hơi dài. Cô gái làng chơi ngồi cạnh anh ta, mỉm cười và bắt chuyện.
“Anh đẹp trai thế, uống rượu một mình buồn lắm phải không?” Cô nói với giọng ngọt ngào.
Dương nhìn cô ta, cảm giác trống rỗng trong lòng. Anh ta không muốn nói chuyện với ai, nhưng cô ta có vẻ quan tâm đến Dương
“Ừ, buồn lắm,” Dương nói với giọng nói trầm và buồn.
Cô gái đặt tay lên vai Dương, nhìn anh ta với đôi mắt quyến rũ. “Anh có muốn em ở lại với anh không? Em sẽ làm anh quên đi mọi buồn phiền.”
Dương nhìn cô ta, cảm giác thèm muốn và cô đơn trong lòng. Anh ta biết cô ta chỉ là một cô gái làng chơi, nhưng anh ta không quan tâm. Anh ta muốn quên đi mọi thứ, quên đi vợ mình và đứa con không phải của mình.
Dương gật đầu, và cô gái mỉm cười. Cô ta kéo anh ta vào trong, và anh ta để mặc cô ta dẫn dắt. Trong giây phút đó, Dương quên đi mọi buồn phiền, nhưng sâu trong lòng, anh ta biết rằng mình sẽ phải đối mặt với thực tại lại.
Tùng vỗ vai cô gái .
“ Bạn anh hôm nay nhờ em”
“ Anh yên tâm nha”
Hương ngồi nhìn ảnh cưới cô cứ ôm bụng đau đớn ,nước mắt không ngừng rơi.
Hương ngồi trên giường, ôm bụng và khóc không ngừng. Cô biết rằng chồng mình đã phát hiện ra sự thật, rằng đứa bé trong bụng cô không phải là con của anh ta. Cô cảm thấy như mình đã mất tất cả, mất đi người đàn ông mà mình yêu thương, mất đi sự tin tưởng và tôn trọng của anh ta.
Hương ôm bụng chặt hơn, cảm giác đau đớn và ân hận trào dâng trong lòng. Cô không biết làm thế nào để đối mặt với chồng mình, không biết làm thế nào để giải thích cho anh ta hiểu. Cô biết rằng mình đã sai lầm, đã làm một điều gì đó thật kinh khủng.
Khi Hương đang ôm bụng và khóc, cô cảm thấy một cơn đau dữ dội ở bụng dưới. Cô gào thét lên vì đau đớn, cảm giác như mình đang mất đi thứ gì đó quý giá. Cô nhìn xuống và thấy máu chảy ra từ bụng mình, và cô biết rằng mình đang xảy thai.
Tại một khách sạn…
Dương nằm trên giường, cô gái làng chơi nằm cạnh anh ta, mỉm cười và vuốt ve cơ thể anh ta. Nhưng trong đầu Dương, không phải là khuôn mặt của cô gái đang nằm cạnh mình, mà là khuôn mặt của Hương.
Anh ta nhắm mắt, tưởng tượng rằng cô gái đang nằm cạnh mình là Hương, rằng cô ta đang yêu thương và chăm sóc anh ta. Dương chạm vào cơ thể cô gái, nhưng anh ta cảm thấy như mình đang chạm vào Hương, chạm vào làn da mềm mại và ấm áp của vợ mình.
Cô gái làng chơi nhìn Dương với sự ngạc nhiên, cô ta không hiểu tại sao anh ta lại gọi mình là “Hương”. Nhưng Dương không quan tâm, anh ta chỉ muốn được ở trong thế giới của riêng mình, nơi mà vợ mình vẫn còn yêu thương và chung thủy với anh ta.Anh ta quan h.ệ với cô gái làng chơi như một người vô hồn…
Khi Dương lên đỉnh cao, anh ta gọi tên Hương, và cô gái làng chơi nhìn anh ta với sự thất vọng. Cô ta biết rằng mình chỉ là một sự thay thế, một cách để anh ta quên đi nỗi đau của mình…
Khi mọi thứ kết thúc, Dương nằm trên giường, cảm giác trống rỗng và tội lỗi trong lòng. Anh ta biết rằng mình đã làm một điều gì đó sai trái, nhưng anh ta không thể kiểm soát được cảm xúc của mình. Anh ta chỉ biết rằng mình vẫn còn yêu Hương, và không thể quên đi cô ấy.
Cô gái nằm cạnh nhìn Dương
“ Anh yêu người tên Hương lắm à”
“ Em buồn à”
“Không em hâm mộ cô gái ấy,anh hoàn hảo đến vậy mà …”
Người nằm cạnh cô gái khác đưa tay lên trán đôi mắt đỏ ngầu,người ôm bụng ngất lịm tại nhà…Trò chơi ba người có lẽ bây giờ mới chỉ bắt đầu…